>>> Ngắm Trái Đất “nuốt” Mặt Trăng trong Nguyệt thực dài kỷ lục
>>> Video: Chiêm ngưỡng nguyệt thực toàn phần
Đó là câu hỏi mà giới khoa học luôn tìm
cách giải đáp lâu nay. Bill Hartmann, chuyên gia của Viện Khoa học hành
tinh ở Tuscon, bang Arizona (Mỹ), hồi năm 1975 đã đưa ra giả thuyết về
tác động va chạm khổng lồ để giải thích nguồn gốc của mặt trăng.
Theo đó, dựa trên các mô hình máy tính
và mẫu vật lấy từ mặt trăng, ông Hartmann cho rằng một tiểu hành tinh có
kích thước cỡ sao Hỏa đã va chạm với trái đất từ thuở hành tinh xanh
mới được khai sinh khoảng 4,5 tỉ năm trước. Hậu quả của vụ va chạm đó là
những lớp bụi đất đá, vốn dần cô đặc và kết tụ lại thành mặt trăng. Giả
thuyết trên cũng góp phần lý giải tại sao mặt trăng không có lõi sắt
như các thành viên khác trong hệ mặt trời, theo báo cáo do Space.com dẫn lại.
Trăng không chỉ đơn thuần là nàng thơ của thi ca - Ảnh: Nature
Vậy thì viễn cảnh nào sẽ xảy ra trong trường hợp không có vụ va chạm nào cách đây vài tỉ năm? Cuộc
sống trên trái đất sẽ có một bộ mặt khác hoàn toàn, với các chu kỳ di
trú và vòng ngày - đêm ngắn hơn, nếu những hiện tượng này tồn tại. Thủy
triều cũng là hiện tượng do mặt trăng tác động, giúp khuấy động các đại
dương và đóng vai trò trung chuyển các hóa chất tạo nên sự sống từ đất
liền xuống biển cả. Lực hấp dẫn của mặt trăng giúp kéo chậm vòng quay
của trái đất từ chu kỳ ban đầu là 6 giờ/ngày xuống mức 24 giờ/ngày như
hiện tại. Nó cũng đóng vai trò ổn định độ nghiêng của trục trái đất, cho
phép chúng ta có 4 mùa từ trước đến nay.
Do đó, cuộc sống nếu không có mặt trăng
sẽ khác biệt dữ dội so với hiện nay. Chu kỳ ngày và đêm sẽ hối hả hơn,
và các loài sinh vật phải tăng cường hoạt động di trú để tránh mùa đông
khắc nghiệt. Không có mặt trăng, có thể con người sẽ chẳng bao giờ quan
tâm đến chuyện thoát khỏi địa cầu trong các chuyến du hành trong không
gian, nói đến chi những sứ mệnh tìm kiếm sự sống ngoài vũ trụ.